Kinh Hoàng Những Cú Đá Trị Giá Tiền Tỷ
Trong chuyến vượt sông Bình Di sang đất Campuchia, tôi thấy có cả một số chị em phụ nữ. Tuy nhiên, những con bạc nữ thường vào casino. Trường gà ầm ĩ, nhộn nhạo, với lại chuyện đấu đá đổ máu của gà không hợp với phụ nữ nên ít chị em ghé vào. Một số chị em có mặt thường là đi theo làm đồ trang sức cho các đại gia.
Ngay trước sới đá gà, có một tấm biển to với nội dung bằng cả tiếng Việt lẫn Campuchia: "Thắng là thắng, thua là thua, mọi việc theo phân xử của trọng tài. Cấm cãi".
Trường gà có rất nhiều trọng tài, gồm cả người Việt và Campuchia. Các trọng tài được chủ trường gà thuê, trả lương hậu hĩnh, miễn là phải làm việc công tâm, chính xác. Trọng tài chính làm nhiệm vụ phân xử thắng bại của hai đấu thủ gà, các trọng tài phụ làm nhiệm vụ thu gom tiền cá cược, thu tiền của người thua, trả tiền cho người thắng. Ngoài lương do chủ trường gà trả, các trọng tài liên tục được con bạc thắng bồi dưỡng.
Trước khi vào trường gà, Tuấn "gà" đã thu mất chiếc máy ảnh của tôi gửi vào nhà dân trong làng Chạy Thum. Gã bảo, cứ tịch thu cho chắc ăn, kẻo máu nghề nổi lên, tôi lôi máy ảnh ra chụp, bị cảnh sát tóm được là mất mạng cả hai thằng. Thú thực, nhìn cảnh sát, bảo vệ với súng ống, dùi cui điện, tôi đã lạnh cả người. Không có máy ảnh, nên chỉ chụp láo nháo được vài kiểu ảnh kém chất lượng bằng chiếc máy điện thoại.
Tuấn "gà" giới thiệu sơ qua về các đại gia đang ngồi "hàng ghế đại biểu". Đối diện là Minh "vàng", một đại gia sở hữu nhiều cửa hàng vàng bạc ở Sài Gòn suốt ngày đi cá độ mà không phải lo nghĩ chuyện thắng thua, bên trái là Vương "lùn", chủ hãng taxi lớn, hoạt động khắp miền Tây, bên phải là Lam "hói", đại gia bất động sản có tiếng ở Sài Gòn, Bình Dương và Cần Thơ… Trong số các đại gia có mặt quanh sới gà, phân nửa đến từ Sài Gòn. Họ vư 907;t hơn 300 cây số đến đây đặt cược đã nói lên sức hấp dẫn của trường gà này.
Mấy đại gia này đều có một đến hai vệ sĩ đứng cạnh và sau để cản đám hàng xáo cấp thấp chen vào, dính mùi hôi hám. Vệ sĩ của mấy đại gia này cũng đều là hạng có máu mặt, sẵn sàng xả thân vì ông chủ nếu gặp chuyện chẳng lành. Trong hàng ghế đầu cũng có một số đại gia của Campuchia. Những đại gia của Campuchia đều là quan chức hoặc dân mafia lắm tiền của, quyền lực, mỗi trận đá gà xuống tiền không kém gì các đại gia Việt Nam. Sự có mặt c̗ 1;a các đại gia hai nước càng làm cho các cuộc đấu thêm phần sinh động. Đôi khi, vì máu dân tộc nổi lên, họ xuống tiền chả khác gì đấu giá từ thiện trên truyền hình.
Chuẩn bị vào giờ đặt cược, trọng tài người Campuchia phổ biến quy chế, sau đó là đến lượt trọng tài người Việt. Các con bạc đứng ngồi lố nhố vây quanh im lặng, nhưng cũng chẳng thèm nghe, vì ngày nào họ chẳng có mặt ở trường gà và thuộc làu các quy định rồi. Tôi mò ra phía bãi thả gà.
Một trọng tài có mặt ở bãi thả gà, ghi chép cân nặng của những chú gà được chọn trong cuộc chiến bạc tỷ. Những chú gà đấu với nhau phải có cân nặng tương đương, không chênh nhau quá một lạng.
Sau khi chọn được các cặp đấu cân sức, cân tài, nhân viên của trường gà mang ra một chiếc vali rồi bật nắp. Trong chiếc vali chứa hàng trăm chiếc cựa sắt, cong vút, dài đúng 12cm và mũi cựa nhọn như kim.
Chủ gà chọn chiếc cựa sắt tốt nhất cắm vào cựa gà, rồi buộc chặt lại. Thay vì sử dụng cựa gà để chiến đấu, chú gà sẽ dùng chiếc cựa sắt sắc như kim này để tiêu diệt đối thủ. Sở dĩ trường gà ngoài biên ải này dùng cựa sắt, là để các cuộc đấu diễn ra nhanh chóng, đỡ mất thời gian, mà thắng thua cũng rõ ràng hơn khi các đấu thủ dùng "kiếm". Với trò này, cuộc đấu chỉ kết thúc khi một chú gà gục hẳn hoặc nằm giãy đành đạch trên v 361;ng máu.
Với chiếc cựa sắt, khi hai chú gà đã vào sới, chắc chắn có một chú bỏ mạng. Vì trò sát thủ này, mà có chủ gà chỉ trong vài giây kiếm được vài chục triệu, song cũng có chủ gà, chỉ trong nháy mắt đã mất chú gà yêu mà anh ta mua với giá vài chục triệu đồng. Các đại gia có mặt bên sàn đấu đều thường có gà xịn mang theo. Họ bỏ tiền mua gà, thuê người chăm bẵm, huấn luyện gà, rồi tin tưởng đặt cả đống tiền vào chú gà của mình.
Khi hai chú gà được nài đưa vào sới, tiếng hò reo vang trời, như thể vỡ chợ. Không cần ném tiền ra sàn, các tay khát máu chỉ việc hét lên số tiền và tên mình để trọng tài ghi. Mỗi trọng tài một cuốn sổ, cứ thế ghi những tiếng hét: "Năm triệu con đen, 50 triệu con đỏ, một trăm triệu con đen, ba trăm triệu con đỏ…". Các trọng tài thi nhau hét: "Tỷ hai con đỏ, 600 triệu con đen, ai đặt tiếp nào…". Vì dân cá độ toàn người Việt, nên tính bằng tiền Việt cho tiện.
Những tiếng triệu nọ triệu kia cứ thế vung vãi ra từ miệng các con bạc. Các đại gia thì đều đặt cỡ trăm triệu, còn đám lâu nhâu vòng ngoài cũng đều đặt tiền triệu, chả có ai đặt tiền trăm. Đặt cược vào mạng sống con gà khả năng thành công lên tới 50%, dễ ăn hơn lô đề nhiều lần, nên các con bạc đều máu me, sôi sục theo tiếng hò hét của trọng tài. Sau một hồi hò hét, tổng số tiền trọng tài ghi chép đã đến 4 tỷ đồng, một bao tiền đè lên m 7841;ng sống của hai chú gà.
Sau khi không còn ai đặt cược nữa, hai chú gà chiến hau háu nhìn nhau từ nãy được nài gà thả ra. Chúng xô vào nhau chiến đấu. Chỉ trong chớp mắt, ước khoảng chục giây, chiếc cựa sắt nhọn hoắt đã xuyên thủng đầu chú gà đỏ. Con gà chiến bị dính cựa ngã lăn giãy đành đạch. Chú gà đen hoảng hốt giãy dụa tìm cách rút cựa ra khỏi đầu chú gà đỏ, khiến chú gà đỏ đau đớn chết nhanh hơn.
Vậy là, chỉ trong chớp mắt, số tiền cả tỷ bạc của những tay đặt cược cho gà đỏ đã bốc hơi. Kẻ vui mừng hò hét, kẻ bần thần như bị mất cắp.